Đôi trai gái đi suốt phố vắng này sang phố vắng khác và chàng trai chỉ nói những chuyện đâu đâu xa xôi. Mỏi rã chân, cô gái bảo:
– Tới ghế đá gốc cây ven hồ kia nghỉ lại, em mỏi lắm rồi!
– Hay chúng ta tới quán giải khát?
– Không, em cần một lời nói đúng lúc!
Chàng trai vội chỉ một vệt sao băng:
– Em trông kìa, một ánh sao rơi! Không biết ngôi sao kia muốn nói điều gì cháy bỏng trong tâm hồn chứ?
– Sao lại không biết – Cô gái đáp – Có điều ngôi sao thì không biết nói, còn người thì biết đấy!