Nghề bán hàng và cảnh sát
Một thời gian sau, đồng nghiệp mới hỏi anh:
– Tom, cậu thấy công việc này thế nào?
Tom nhún vai:
– Cũng khá, tuy không tự do và kiếm được nhiều tiền bằng hồi làm bán hàng nhưng tớ rất thích.
– Vì sao? – đồng nghiệp tò mò.
Tom cười:
– Vì tớ không cần phải tuân thủ theo phương châm ‘khách hàng luôn đúng’ nữa.
Từ điển của Sếp
– Em tưởng bây giờ đã sắp đến giờ tan sở rồi ạ. Hoàn thành đống công việc này trong hôm nay là điều không thể thưa Sếp.
Vị Sếp gắt gỏng:
– Tôi không biết, trong từ điển của tôi chưa bao giờ có hai từ ’em tưởng’ và ‘không thể’.
Nữ thư ký gật đầu rồi khẽ nói:
– Vâng ạ, nhưng em nghĩ lần sau khi mua từ điển thì Sếp nên kiểm tra cẩn thận một chút kẻo lại bị lừa nữa.
– !?!
Tóm cổ ngay
Một quý bà hớt hơ hớt hải đến đồn cảnh sát:
– Thưa ngài cảnh sát, chồng tôi luôn đe doạ rằng ông ấy sẽ bắn tôi!
Viên sĩ quan cảnh sát trực ban điềm tĩnh trả lời:
– Thưa quý bà đáng thương, bây giờ, chúng tôi chưa thể giúp gì được cho bà. Nhưng bà cứ yên tâm, nếu như ông nhà bắn bà thật, chúng tôi sẽ tóm cổ ông ấy ngay sau đó.
Giúp đỡ
Một Bác sỹ, một Thầy giáo và một Thẩm phán là bạn chí thân của nhau.
Một hôm đang ngồi nhậu với nhau, Thầy giáo nâng chén nói:
Ba anh em mình chơi với nhau đã lâu, coi nhau như anh em ruột thịt. Hôm nay tôi đề nghị cùng nâng chén thề sống chết có nhau, giúp nhau khi khó khăn hoạn nạn.
Ba người cùng uông rượu thề.
– Thầy giáo: tôi làm cái nghề dạy học. Khi con cái hai bác đến tuổi đi học thì mọi việc cứ để đấy tôi lo.
– Bác sỹ khề khà: tôi chuyên bên khoa mổ. Các bác hay người thân có nhu cầu cắt bỏ bộ phận nào thì cứ bảo tôi.
– Thẩm phán gãi đầu: uhm! Cái nghề của tôi khó giúp được gì cho hai bác quá. Thôi thì bác nào muốn ly hôn thì bảo với tôi một tiếng.
Lời nói đáng giá
Hai cậu bé đang khoe khoang về bố mình, đứa thứ nhất nói: “Bố tao chỉ cần nói một câu là tòa án giảm những 5 năm tù cho tù nhân đấy”.
Đứa thứ hai nói:
– Thế thì có nhằm nhò gì bố tao nói một câu là tù nhân không phải ở tù ngày nào.
– Bố mày nói câu gì hay vậy?
– Đề nghị tử hình.
Không muốn tới trường
Buổi sáng, bà mẹ đánh thức con trai của mình: “Dậy đi con, tới lúc phải đến trường rồi”.
– Nhưng tại sao con phải tới trường. Con không muốn tới đó đâu.
– Con đưa ra 2 lý do tại sao con không đến trường xem nào?
– Bọn trẻ ghét con và các thầy cô giáo cũng ghét con.
– Những lý do ấy không chính đáng chút nào. Dậy ngay đi nào.
– Thế mẹ có thể đưa ra 2 lý do tại sao con phải tới trường không?
– Được thôi. Thứ nhất, con đã 52 tuổi và thứ hai, con là hiệu trưởng!
Mẹo vặt
Ông chủ đoàn xiếc nhìn thấy màn biểu diễn đặc sắc trên đường phố: Một con vịt nhảy nhót trên chiếc nồi úp ngược. Ông ngạc nhiên vô cùng và bèn trả khoản tiền lớn để mua con vịt cùng chiếc nồi.
Chỉ một ngày sau, ông ta tức giận tìm tới chỗ người bán vịt:
– Tôi để con vịt lên chiếc nồi và làm hết cách rồi mà nó cứ đứng đực ra, không chịu nhảy nhót gì cả!
– Thế à? – người chủ cũ con vịt đáp lại – Thế ông có nhớ đốt nến dưới chiếc nồi không?
Nghệ thuật tuyển việc
Sinh viên ngành luật tốt nghiệp đến văn phòng luật sư tìm việc. Trưởng phòng nhân sự đặt tình huống để kiểm tra tâm lý.
– Trước mắt cậu là bức tranh, trên đó vẽ 3 người đang bơi trên biển, xung quanh rất nhiều cá mập. Một người không cầm gì trong tay nhưng người này không sợ cá mập. Người thứ hai cầm trong tay con dao lớn, người này sẽ chiến đấu đến cùng với cá mập để bảo vệ mình. Người thứ ba cầm khẩu súng bắn dưới nước. Hãy tự đánh giá mình là người nào?
– Tất nhiên là người thứ ba.
– Rất tiếc, bạn không thích hợp với văn phòng. Chúng tôi cần những cộng tác viên tự coi mình như những con cá mập.
Luật sư đi nhà hàng
Hai luật sư sau khi tham gia bào chữa tại một phiên tòa tỏ ra rất mệt nhọc, họ bước vào một quán và gọi nước uống, mỗi người lấy trong cặp của mình ra một ổ bánh mì ăn.
Anh phục vụ nhanh chóng nhắc nhở:
– Thưa quý khách, quán chúng tôi có quy định được ghi trên bản bên kia: “Quán chúng tôi có phục vụ ăn trưa. Quý khách vui lòng không ăn thức ăn tự mình mang vào quán”.
Hai vị luật sư vui vẻ cám ơn anh phục vụ và trao đổi bánh mì cho nhau rồi… tiếp tục ngồi ăn ngon lành.
Sao chưa mời tôi
Một anh chàng keo kiệt bị đau bụng mà không thể đi đại tiện được trong nhiều ngày, hôm nọ anh ta tìm đến gặp ông thầy lang để nhờ chữa trị. Anh ta hứa với thầy lang là khi nào được chữa khỏi sẽ mời ông thầy một bữa ăn thịnh soạn. Thầy lang tin lời và bốc thuốc cho anh ta.
Sau mấy ngày uống thuốc thì anh ta cũng khỏi bệnh và đi đại tiện bình thường được, nhưng vì có cái tính keo kiệt ki bo nên muốn nuốt lời về bữa cơm mời ông thầy, nên khi nào ông thầy hỏi thì cứ nói là chưa khỏi.
Ông thầy lang cũng đoán được là anh ta nói dối, bực mình lắm bèn quyết định rình bắt quả tang anh ta cho bằng được. Một lần, thấy anh ta lại đi ra đồng đại tiện, ông thầy lang liền bám theo. Khi anh ta vừa đi xong đang kéo quần lên thì ngay lập tức ông thầy lang từ trong bụi cây chạy ra, một tay nắm tay anh ta, một tay chỉ vào đống phân mà quát:
– Anh thật là một kẻ tham lam tráo trở mà. Đã đi được một đống lù lù thế này sao còn chưa mời tôi ăn hả?!?: